17 thg 2, 2010
NÉT CƯỜI...HIỀN LÀNH
Saturday December 22, 2007
Way hoOOo....
...đang hơi hoa mắt chóng mặt; vừa xong party Giáng sinh trên cty; uống hơi nhiều...ly, hát hơi lớn...tiếng nên giờ...đầu xoay xoay mòng mòng..
Tối nay có thêm cảm hứng mới để viết 1 entry; đề tài kỳ này là...nét mặt & nụ cười của 1 anh đồng nghiệp, nét cười thật...hiền lành & vẻ mặt thật...dịu dàng, "đi thẳng" vào lòng rồi, chẳng biết ở lại bao lâu thôi (nội ơi...lâu lắm mới có cảm hứng "sến" lại )
Thế này, lần đầu là ở bên xưởng, lúc tan ca trời tối, ổng lấy xe về trước, I còn bận ở lại..."nhiều chuyện" với ông Tùng bên trong. Ổng đã chạy xe ra ngòai...nhưng bỗng dưng dừng cái "kịch" bên ngoài lớp hàng rào "Bye chú Tùng"; I nghe thế...lên cơn tức; khg nhịn được mắng xa xả vói theo "way...sao chỉ bye aTùng....; ở đây tới 2 người lận mà". Ổng nghe liền...cười, cười chỉ nhoẻn miệng; nhưng...úi cha, sao dễ thương gì đâu; cười thật hiền! Lúc đó trời tối, chỉ thấy nửa gương mặt, nhưng thấy...thật hiền!
Lần này, "tình hình nghiêm trọng" hơn, mấy lần bắt gặp ổng đọc tin nhắn...cũng nhỏen miệng cười, & cũng ...dễ thương kinh khủng. Cười dịu dàng & hiền lành thật; cái cô bé nhắn tin cho ổng mà biết, thế nào cũng rất vui. (hình như I hơi bực...đấy; đã có người iu rồi sao???)
Nhưng nghĩ lại, có lẽ đơn giản...mình chỉ cần 1 người như thế; 1 người quan tâm dịu dàng & thương yêu chân thành. Chỉ cần nhìn mình với ánh mắt hiền lành & chân thành như thế, mình sẽ bước đến & vòng tay ôm thật chặt; chỉ cần bờ vai đủ vững & đôi tay thật rộng...Trong khoảnh khắc, mình đã nghĩ đến hình ảnh ấy ^v^ ...
Hơ ...ơ....ơ.....Mệt rùiiiiiii; về nhàa...
(tặng Đạt - Bình Sơn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét